Xe Không Bánh
Anh Phong hỏi em Tùng :
- Nếu có một chiếc ôtô làm bằng SôCôla thì em sẽ ăn bộ phận nào trước ?
Không cần phải nghĩ lâu, Tùng nói luôn :
- Em sẽ ăn những cái bánh xe trước .
Phong thắc mắc hỏi, Tùng nhanh nhẩu giải thích :
- Chiếc xe Sôcôla mà mất bốn bánh thì sẽ không còn chạy đi đâu được, còn nếu mình ăn mấy phần khác thì xe bỏ chạy mất sao !
Cong Và Thẳng
A: - Sao không chọn cây mía thẳng mà lại chọn cây mía công thế, trong chẳng đẹp chút nào cả ?
B: - Cậu đúng là ngơ quá, thầy giáo toán đã dạy : "Đường thẳng là đường ngắn nhất hay sao ?".
Im Lặng Là Vàng
Con :
- Mẹ ơi, người ta bảo im lặng là vàng mà con lại thấy ngược lại .
- Sao con ? Mẹ hỏi lại .
Con :
- Sáng nay thầy giáo gọi con lên đọc bài . Con im lặng, thầy lại cho con zerô to tướng .
Nghiên Cứu Cào Cào
Một giáo sư côn trùng học nghiên cứu tâm sinh lý của loại cào cào . Ông bắt một con, để trên giấy và hô to :
- Cào cào, nhẩy .
Cào cào nhảy tung rồi lại rơi xuống tờ giấy . Ông bèn lấy kéo cắt hai cẳng cào cào, để lại trên giấy và hô to :
- Cào cào, nhảy .
Lần này cào cào đứng im, không nhảy, nó nhìn láo lơ . Nhà con trùng học lấy giấy bút ghi một cách thận trọng : " Khi ta cắt hai căng của cào cào, nó sẽ trở nên ... ĐIẾT !.
Giá Cả
Bà nội nói với cháu trai :
- Bà sẽ thưởng cho cháu trai hai nghìn đồng nếu cháu đừng nói cái chữ thô tục vừa nói ấy nữa .
Đứa cháu đáp :
- Vậy chữ đó cháu không dùng nữa, nhưng mỗi chữ tục khác thì cũng đáng giá hai ngìn đồng luôn đấy .
Ba Lần Bốn Là Mười Hai
Mẹ :
- Sao con luộc trứng lâu thế ?
- Mười hai phút cơ mà, mẹ ? - Con trả lời .
- Mẹ bảo con là trứng chỉ cần luộc 3 phút là chín thôi mà .
Con :
- Nhưng con luộc tới bốn quả trứng cơ mẹ ạ !
Bố Hơn Con Một Lần
Bố mắng lý :
- Con càng lớn không chịu nghe lời bố mẹ gì cả . Tối đến không ôn bài lại cứ chạy sang chơi bên nhà cậu Vỹ . Bố sang đó chơi cờ, mười lần thì chín lần thấy con ở đấy .
Bố vừa nói xong, Lý đã reo lên vẻ đắc thắng :
- A hà . Hóa ra bố còn đi chơi nhiều hơn con một lần cơ đấy .
Chị Ầy Nói Sai
Ba có việc đi xa ở một tỉnh khác, đã lâu chưa về . Một buổi sáng, chị Hoàng Anh vui vẽ khoe với mẹ .
- Mẹ ơi, tối hôm qua, con nằm mơ, ba dẫn con đi xem vườn bách thú, thích lắm mẹ ạ .
Bé An cuống lên :
- Không phải . Chị nói dối nhé .
Mẹ ngạc nhiên hỏi :
- Vì sao con nói thế ?
Bé An liền kể :
- Hôm qua chính con nằm mờ đi với ba xem phim cả đêm, nào có đi vườn bách thú với chị Anh đâu mẹ .
Chữa Ủng Đi Mưa
Sau một trận mưa lớn, Vinh kéo lê đôi ủng của bố ra vũng nước nghịch . Dẫm nước đã khá lâu thì một chiếc ủng bị thủng lỗ, nước thấm ướt chân .
Vinh chợt nảy ra một ý : có lẽ cần phải chích thêm một cái lỗ nữa để nước có lối thoát ra ngoài . Lạ thay đã chích rồi mà nước lại vào trong ủng một lúc một nhiều thêm, khiến việc đi lại càng khó khăn hơn .
Vinh tức quá lẩm bẩm :
- Nếu vậy chỉ còn cách phải chích thêm vài cái lỗ nữa thì nước mới có thể thoát ra nhanh chóng được .
Lúc Ầy Con Ở Đâu
Mẹ:
- Ối, cái mũ mẹ mới mua cho con, con làm rơi ở đâu mà nhầu nát bẩn thỉu thế này ?
Con :
- Dạ, bạn con lấy làm banh đá đó, mẹ .
Mẹ :
- Thế lúc ấy con ở đâu mà để bạn lấy ?
Con :
- Dạ, lúc ấy con đang ở ... hàng tiền đạo ạ .
Sợ Điện Giật Lắm
Chú đưa thư mang đến một bức điện . Bé Phấn không dám cầm . Em lấy đũa gắp, thận trọng mang vào nhà đưa cho bố .
- Bố ơi . Điện của bố đây này .
Bố thấy vậy, vừa ngạc nhiên vừa buồn cười hỏi :
- Sao con lại phải lấy đũa gắp thế ?
Bé Phấn:
- Bố ơi ! Con sợ điện giật lắm . Bố cũng phải cẩn thận đấy .